Vợ anh đang kiếm tiền nuôi anh và 2 con trong khi anh là con người thất bại. Tuy nhiên, là người đàn ông có lòng tự trọng, anh vẫn tìm mọi cách để kiếm tiền với độ tuổi 35 như anh thì mọi cánh cổng gần như đang đóng lại với anh. Thất bại, tủi thân, hổ thẹn là nỗi ám ảnh anh mỗi ngày. Vợ anh trẻ trung, xinh đẹp đã đến với anh như một món quà mà ông trời đã ban cho anh. Anh càng thương vợ bao nhiêu thì càng tự trách mình bấy nhiêu.
Có 2 đứa con trai bụ bẫm dễ thương càng làm cho gánh nặng nuôi gia đình của vợ ngày càng khó khăn hơn. Anh thương vợ và anh càng lo lắng một ngày nào đó vợ anh sẽ đi theo người đàn ông nào đó thành đạt. Vợ anh đi làm xa và gửi tiền về cho anh hàng tháng. Thời gian vợ chồng anh gặp nhau mỗi ngày mỗi ít.
Hôm nay, anh nhận được thông tin là vợ anh sẽ ở nhà người bạn gái, anh dẫn theo 2 đứa con trai đến nhà người bạn gái của vợ. Anh tìm từng phòng, từ dưới đất lên trên những phòng trên cùng bỏ mặc 2 đứa con đợi ở phòng khách. Trong đầu anh nổi lên rất nhiều sự nghi vấn về lòng chung thủy của vợ đối với anh.
Bất chợt anh nhìn thấy vợ khỏa thân tươi cười từ trong phòng chạy ra. Nhìn thấy anh, vợ anh giật mình và đứng sững lại trong chốc lát rồi chạy vào phòng. Anh tông cửa phòng, nhìn thấy vợ đang mặc đồ, không kìm nén được cơn tức giận, anh dùng những lời lẽ khó nghe và tục tĩu nhất để mắng nhiếc vợ cho đến khi không còn gì để nói thì anh bỏ đi.
Bức bối quá, anh đi ra sân thượng, nhắm mắt để cho những luồng suy nghĩ trong đầu anh tự do tái hiện lại tất cả sự việc trong vô cảm. Anh tận hưởng nguồn không khí thoáng mát và cơn giận của anh dần dịu xuống. Anh sẽ giải thoát cho vợ, để vợ được tự do đi tìm hạnh phúc mới xem như là sự cám ơn của anh trước những gì vợ đã làm cho anh trong suốt thời gian qua. Trong lòng anh không còn giận vợ nữa, anh chỉ buồn cho chính bản thân anh vì đã làm người vô dụng trong nhiều năm qua, anh cảm thấy là người có lỗi trong chuyện này.
Trong lúc anh đang suy nghĩ sẽ làm như thế nào để chuyện li hôn ít gây ảnh hưởng với mọi người nhất thì người vợ chạy đến và ném cho anh 2 tàn thuốc lá rồi uất ức nhảy lầu tự vẫn.
Anh nhìn thấy 1 tàn thuốc lá ghi: nhớ cha nhớ mẹ; Tàn thuốc lá còn lại ghi: yêu chồng thương con. Anh chạy xuống đất thì nhìn thấy người vợ nằm sóng xoài, máu chảy lênh láng. Mọi người trong nhà chạy ra bế vợ anh lên và gọi xe đưa đi cấp cứu. 2 đứa con trai hình như cũng biết đã xảy ra điều gì đối vớ mẹ nên chúng cũng không cười đùa như mọi khi nữa. Chúng im lặng, chỉ dùng ánh mắt đau buồn nhìn mọi người xung quanh. Anh như chết đứng chôn chân tại chỗ.
Anh hiểu ra mọi chuyện, vợ anh không hề làm gì có lỗi với anh. Vợ anh vất vả chịu đựng những khắc nghiệt của cuộc sống để lo cho gia đình. Chính những lời sỉ vả của anh như giọt nước tràn ly đã làm vợ anh không chịu đựng nổi, uất ức đến mức phải tự tử.
(Trích: Giấc mơ 2014-01-11)
Đừng bao giờ để cảm xúc của bạn điều khiển bạn, nó sẽ khiến bạn có những hành động mà bạn sẽ ân hận mãi mãi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chúng tôi sẽ cập nhật ý kiến của bạn ngay sau khi kiểm duyện nội dung