Bà Hiền mở đầu câu chuyện về cậu con trai mà nay là con gái của mình bằng 2 tấm ảnh mang theo trong túi xách.
Một tấm ảnh nhỏ chụp cảnh hai vợ chồng bà bên con trai và con gái, lúc đó Hương Giang còn là một cậu bé 3 tuổi bụ bẫm.
Một tấm ảnh khổ lớn chụp tập thể lớp 12A6 của Hương Giang bên các thầy cô giáo chủ nhiệm và bộ môn nhân dịp tổng kết lớp, chuẩn bị ra trường.
Hai bức ảnh ở 2 thời điểm khác nhau nhưng đều phản ánh rõ rệt quá trình thay đổi của cậu bé Nguyễn Ngọc Hiếu (tên khai sinh của Hương Giang).Theo bà Hiền, tính cách của Hương Giang từ lúc chưa chuyển giới cho đến nay vẫn không thay đổi nhiều.
Bên ngoài cô luôn là một người hiền lành, nhẹ nhàng, thậm chí mỏng manh nhưng bên trong lại là người rất mạnh mẽ và cá tính.
Ngay cả đến thời điểm này, dù ở xa nhưng mỗi khi có những chuyện buồn, khó khăn… cô cũng không hề chia sẻ với mẹ vì sợ mẹ mình lo lắng.
Vợ chồng bà sinh được 2 người con, Ngọc Hiếu là con trai út.
Ngay từ khi mới biết nói Hiếu đã thuộc nằm lòng những bài hát tuổi thơ và hát líu lo cả ngày không chán.
Cũng từ thời điểm ấy, Ngọc Hiếu đã mang ngoại hình và tính cách của một đứa con gái.“Từ nhỏ cháu nó đã rất xinh xắn, nhẹ nhàng và nữ tính. Thời ấy, cứ mỗi khi thấy cháu cùng 2 đứa em con cô ruột thường lấy vải quấn lên người chơi trò người mẫu tôi cũng đã có cảm giác gì đó khác lạ. Nhưng rồi thấy con nhẹ nhàng, xinh xắn, đáng yêu… nên cũng nghĩ cháu có thiên hướng nghệ thuật chứ không có suy nghĩ gì sâu xa về giới tính của con. Bước sang năm lớp 11 thì cháu biểu lộ ra bên ngoài rõ rệt hơn”- bà Hiền nói.
Nghĩ con mình đua đòi bạn bè nên vợ chồng bà vẫn thường nhắc nhở để con trai trở lại bình thường. Nhưng lâu dần, bằng linh cảm một người mẹ, bà nhận ra con trai mình có sự khác biệt so với bạn bè cùng trang lứa. Và sự khác biệt này không phải do sự tác động của môi trường xung quanh mà là tự trong con mình vốn thế. Nhận ra sự thật này, đã có lúc bà hoảng hốt trong tuyệt vọng. Không thể nói với chồng càng không dám thổ lộ với con, bà trút nỗi đau trong những giọt nước mắt đắng cay, lặng lẽ. Chẳng người mẹ nào đang tâm bỏ rơi con mình khi con có lỗi, huống hồ đó lại là một trò đùa của tạo hóa. Nghĩ thế, bà càng sống gần gũi và bao dung hơn với con trai.
Sau khi tốt nghiệp lớp 12, gia đình vẫn tạo điều kiện cho Hiếu thi vào trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội để theo đuổi niềm đam mê ca hát. Thời gian này, mặc dù đang là sinh viên nhưng Hiếu cũng đã có nhiều lời mời đi diễn.
Tháng 2-2011, thấy Hiếu xin phép bố mẹ cho vắng nhà một thời gian.
Nghĩ con đi diễn hoặc đi thực tế cùng trường lớp nên vợ chồng bà không hề nghĩ ngợi sâu xa.
Một thời gian sau, bà nhận được điện thoại do một người bạn của con trai gọi về từ Thái Lan thông báo con bà đã chuyển giới thành công.“Mỗi khi nghĩ đến chuyện này tôi lại cảm thấy ân hận, day dứt và thương con lắm… Tôi cứ nghĩ, lúc con khó khăn nhất, cần đến mẹ nhất thì mình lại không ở bên cạnh để chia sẻ với con... Ngay cả chi phí cho việc chuyển giới cũng là tiền cháu nó tích góp từ những công việc làm thêm chứ không hề xin gia đình vì cháu biết gia đình sẽ không đồng ý cho cháu làm việc đó” – bà Hiền ngẹn ngào.
Ngày Ngọc Hiếu chuyển giới thành công và trở về cũng là những tháng ngày bà Hiền “sống trong sợ hãi”. Bà không dám tiết lộ chuyện con mình đã chuyển giới với chồng vì sợ tính ông nóng nảy sẽ làm con bị tổn thương. Bà càng không dám tiết lộ với người thân và hàng xóm bởi bà sợ những lời dị nghị không hay sẽ làm lung lay hạnh phúc gia đình. Điều duy nhất bà có thể làm trong lúc ấy chính là cố gắng giữ kín mọi chuyện cho đến lúc… không thể.
Thế rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đã đến!
Đó là lúc Ngọc Hiếu mượn tên chị gái Hương Giang để đi thi Vietnam Idol.“Thông qua Vietnam Idol rất nhiều người biết cháu nó đã chuyển giới. Nhất là đêm phát sóng tập 5, tập mà cháu quyết định nói thật về giới tính của mình. Hôm đấy xem xong 2 mẹ con không dám bật điện thoại. Sợ người ta xem xong sẽ gọi điện thoại đến truy vấn hoặc trách móc sẽ không biết trả lời như thế nào. Đầu óc tôi những ngày sau đó đầy sự bấn loạn và lo lắng. Mấy ngày hôm sau tôi mới dám mở máy và nhận được rất nhiều tin nhắn trách móc lẫn sẻ chia, đồng cảm… Thực lòng, đến bây giờ tôi vẫn không dám nhớ lại những ngày tháng ấy” – mẹ ruột của nữ ca sĩ chuyển giới chia sẻ.
Đến thời điểm này, khi mọi sóng gió đã qua thì cũng là lúc mẹ và con người Bắc kẻ Nam. Vì chị gái của Giang vừa mới lập gia đình riêng nên trong ngôi nhà rộng trên phố Khâm Thiên giờ chỉ còn bà và ông sinh sống.
Những lúc nhớ con bà chỉ biết giấu nỗi buồn vào trong hoặc lên mạng, vào Facebook để ngắm con cho đỡ nhớ.“Điều tôi lo lắng nhất là cháu nó ở xa gia đình nên thiệt thòi nhiều thứ. Những lúc ốm, lúc đau không có bố mẹ và chị bên cạnh chăm sóc. Những lúc buồn không có người ruột thịt vỗ về, an ủi… Bản thân việc cháu phải mang giới tính như thế đã thiệt thòi rất nhiều, giờ ở xa gia đình lại càng thiệt thòi hơn. Công việc của cháu hiện tại cũng bận bịu nên mẹ con không mấy khi gặp được nhau. Tôi nhớ con nhiều lắm! Những lúc nhớ tôi lại vào Facebook của con để xem hình ảnh và xem con có gì mới hay không. Một ngày tôi vào Facebook của cháu nó không biết bao nhiêu lần. Nhớ quá thì gọi điện cho con để trò chuyện. Đợt cháu nó tổ chức minishow tôi cũng có vào cổ vũ và xem chỗ ăn ở của con cho yên tâm” – bà Hiền chia sẻ thêm.
Điều mà bà Hiền mong muốn nhất là con gái mình sớm gặp được một nửa yêu thương. Người đàn ông đó không cần phải đại gia hay người giàu có mà chỉ cần có trái tim nhân hậu và một tình yêu thương chân thành. Và bà cũng không mong muốn một ngày nào đó con gái sẽ bỏ hết mọi thứ ở phương Nam để trở về trong vòng tay yêu thương của bà mà chỉ mong con gái luôn đủ bản lĩnh vượt qua những sóng gió cuộc đời khi không có mẹ cha bên cạnh. Bởi, trong mắt người mẹ này miễn con sống thoải mái với đam mê và luôn là người tốt thì bà sẽ cam tâm hy sinh vì con đến hết cuộc đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chúng tôi sẽ cập nhật ý kiến của bạn ngay sau khi kiểm duyện nội dung